Thỏa thuận đạt được tập trung vào cách đảm bảo giảm phát thải khí nhà kính gây biến đổi khí hậu một cách đáng tin cậy. Sau khi thông qua cơ chế giao dịch carbon tập trung của LHQ, các nhà đàm phán đã dành phần lớn thời gian còn lại để hoàn thiện quy định cho hệ thống giao dịch song phương, giúp các quốc gia giao dịch trực tiếp. Các chi tiết cần được giải quyết bao gồm cách thức xây dựng sổ đăng ký theo dõi tín chỉ carbon, cũng như lượng thông tin mà các quốc gia nên chia sẻ về các thỏa thuận của mình và những gì sẽ xảy ra khi các dự án gặp trục trặc.
Các đại biểu dự Hội nghị lần thứ 29 Các bên tham gia Công ước khung của Liên hợp quốc về biến đổi khí hậu (COP29) ở Baku, Azerbaijan.
Trong khi Liên minh châu Âu (EU) kêu gọi LHQ giám sát chặt chẽ hơn và minh bạch hơn đối với giao dịch giữa các quốc gia, Mỹ lại tìm kiếm quyền tự chủ hơn đối với các thỏa thuận đã đạt được. Nước Chủ tịch COP29 Azerbaijan đã công bố dự thảo thỏa thuận, trong đó đề xuất cho phép một số quốc gia phát hành tín chỉ carbon thông qua một hệ thống sổ đăng ký riêng biệt mà không cần có sự chấp thuận của LHQ. Thỏa thuận cuối cùng là sự thỏa hiệp sau khi EU bảo đảm các dịch vụ đăng ký cho các quốc gia không đủ khả năng thiết lập sổ cái riêng để phát hành và theo dõi tín chỉ, trong khi Mỹ đảm bảo một giao dịch chỉ được ghi lại trên sổ đăng ký như vậy không đủ điều kiện là các tín chỉ được LHQ xác nhận.
Theo giới phân tích, thỏa thuận đạt được tại COP29, nhằm tạo ra sự cân bằng phù hợp cho một bộ quy tắc rõ ràng để đảm bảo tính toàn vẹn và minh bạch mà không hạn chế khả năng tham gia của các quốc gia, sẽ thúc đẩy giao dịch tín chỉ carbon. Giá trị của thị trường giao dịch tín chỉ carbon toàn cầu do LHQ hậu thuẫn có thể lên tới 250 tỷ USD mỗi năm vào năm 2030.
Theo TTXVN