(NTO) Nắng Phan Rang vàng hơn các xứ
Bởi nắng quê mình rực rỡ quanh năm
Trên đồng lúa nắng rực hong hạt mẩy
Dưới biển xanh nắng mềm mại dịu dàng
Anh yêu em mùa nắng vừa khoe sắc
Ngày cưới nhau nắng đã cuối thu vàng
Người Phan Rang hiền hòa đôn hậu
Nắng mến người nắng cũng xôn xao
Trái nho đọng mật thơm nhờ nắng đủ
Hạt muối mặn mòi nhờ no nắng quanh năm
Giữa bờ thu Hà Nội lòng se lạnh
Lại nôn nao nhớ về nắng Phan Rang.
Hữu Lợi