Năm 2006, Dương Văn Bé làm nhân viên kinh doanh thuộc Phòng Kinh doanh, Công ty Cổ phần Xi măng Phương Hải, có nhiệm vụ bán hàng và thu tiền nợ công của khách hàng. Bé nhận hàng từ Công ty và trực tiếp bán ra nhưng không giao nộp cho Công ty số tiền bán hàng trên.
Từ tháng 3-2009, cuối mỗi quý, theo yêu cầu của Công ty, Bé phải xác nhận công nợ với khách hàng (bằng biên bản đối chiếu công nợ) để công ty kiểm tra, đối chiếu số tiền thanh toán trong kỳ. Do trước đây, Bé có hành vi bán hàng nhưng không giao nộp tiền nên đến khi kiểm tra, Bé đã lợi dụng sự tín nhiệm của khách hàng và đưa cho họ ký trước vào biên bản công nợ (biên bản này chưa ghi số tiền khách nợ). Sau đó, Bé tự ghi số tiền khách hàng còn nợ lên bản đối chiếu để hợp thức hóa số tiền đã chiếm đoạt. Đối với những khách hàng kỹ tính, Bé không đưa cho họ ký xác nhận mà tự ghi số tiền và giả chữ ký của họ vào biên bản đối chiếu. Để tránh sự phát hiện của Công ty, Bé còn giả chữ ký, dùng con dấu giả đóng vào biên bản đối chiếu công nợ của khách hàng để giao nộp cho công ty.
Bi cáo Dương Văn Bé tại phiên tòa.
Với phương thức và thủ đoạn trên, từ tháng 3-2009 đến tháng 5-2013, Bé đã bán hàng cho 30 khách hàng, chiếm đoạt hơn 1,3 tỷ đồng để sử dụng cá nhân. Theo đó, Hội đồng xét xử tuyên phạt Dương Văn Bé: 15 năm tù giam và trả lại cho công ty số tiền trên 1,1 tỷ đồng.
Minh Khai