Chất keo tạo nên khả năng kết dính tạm thời là một chuỗi dài những phân tử polymer, có liên kết vững chắc khi chúng rối lại với nhau. Keo vĩnh cửu sử dụng những chất polymer có khả năng rối tốt và khó tách rời. Thay vì polymer truyền thống, nhóm các nhà nghiên cứu Dartmouth lại tập trung vào chất liệu dính có tên phân tử rắn: thay vì rối vào thành chuỗi, những phân tử này lại chồng lên nhau và kết dính bằng các lực liên phân tử (intermolecular forces - IMF, bao gồm lực hút và lực đẩy giữa các nguyên tử ở gần nhau); lực mạnh yếu sẽ tùy thuộc vào tính chất hóa học của vật liệu.
Chất keo tạo nên khả năng kết dính tạm thời là một chuỗi dài những phân tử polymer.
Nhóm nghiên cứu tin rằng, khi keo được làm nóng và đưa vào môi trường chân không, nó sẽ bay hơi, tháo gỡ liên kết phân tử mà không để lại dấu vết nào. Chúng không chỉ dính tốt và dễ sản xuất, mà còn dễ gột rửa mà không cần phụ gia hay dùng nhiều lực để bóc gỡ.
N.M (theo khoahoc.tv)