Cội mai trước sân nhà được anh em tôi chia nhau tỉa lá, nhờ bàn tay nhanh nhẹn, chỉ một loáng là hiện ra thân cội mai điểm xuyết những chồi non mơn mởn. Ngoài vườn, hoa cúc, vạn thọ, hoa hồng cũng bắt đầu vươn vai tặng đời những bông hoa đẹp nhất. Rồi một sáng thơm lành, những chồi non xanh mơn mởn hôm nào cười trong nắng, bung nở thành vô số những bông mai vàng rực làm mấy loài hoa trong vườn phải ghen tỵ vì lũ bướm, lũ ong thi nhau đến hút mật.
Ảnh minh họa.
Nhà bên bàn nhau sắm tết đủ đầy hương vị tết quê từ ngàn xưa để lại. Ngoài đầu ngõ, anh Ba, cô Tư, bác Sáu rủ nhau đi chợ mua sắm vật dụng trang hoàng nhà cửa, bàn tán râm ran nào mua áo mới, nào mua bánh mứt… Khi ra về lại chuyện trò mặc cả bán mua. Người nhà quê là thế, họ làm việc vất vả mới có được đồng tiền nên họ rất quý sức lao động để tích góp từng đồng, chi tiêu hợp lý.
Ơ kìa, anh Hai mưu sinh ở thành phố đã về, tay xách nách mang quà tết tặng gia đình và hàng xóm, có cả những tờ lịch còn thơm mùi giấy mới mà xí nghiệp anh làm việc tặng gia đình. Mẹ mừng rỡ, đón anh Hai bằng nụ cười đôn hậu, ánh vui đong đầy trong mắt.
Chiều ba mươi tết, cả nhà quây quần bên nhau gói bánh tét cùng chờ giây phút giao thừa. Khi giây phút thiêng liêng đến cũng là lúc bánh vừa chín, mẹ cắt bánh bày ra đĩa dâng lên bàn thờ gia tiên. Ba trang nghiêm thắp hương cầu mong một năm vạn điều tốt lành. Rồi cùng nhau chúc Tết, phong lì xì đỏ tươi được mọi người trao vào tay ngập tràn bao dự định.
Sáng mùng một và những ngày tiếp theo, tôi cùng mọi người trẩy hội mừng xuân. Sang nhà hàng xóm chúc tết nghe ấm nghĩa tình.
Mùa xuân khẽ khàng hát cùng gió, đượm nồng mùi quê réo gọi. Tiết xuân trải lòng ấm áp, hứa hẹn một khởi đầu thắng lợi. Chân vui bước trên đường quê dạt dào niềm hạnh phúc mà thương quê đến ngập lòng. Đẹp lắm mùa xuân ơi…
Nguyễn Thị Ngọc Hà