Tôi làm cộng tác viên Báo Ninh Thuận

Mới đó hơn 15 năm đã trôi qua, kể từ khi tôi viết cái tin đầu tiên được đăng trên Báo Ninh Thuận. Khoảng cuối năm 2004, khi đó tôi đang làm Chủ nhiệm Chính trị Ban Chỉ huy Quân sự huyện Bác Ái, đảm nhiệm luôn việc đọc báo, điểm tin hàng ngày của cơ quan, đó là một chế độ quy định của Quân đội.

Trong một lần đọc báo, bất chợt đồng chí Chỉ huy trưởng hỏi rằng: Bác Ái chia tách huyện đã mấy năm rồi, sao không thấy một bài báo, bản tin nào nói về lực lượng vũ trang huyện ?.

Nhận thấy trách nhiệm của mình, tôi mới “lọ mọ” viết một cái tin về kết quả huấn luyện của lực lượng dân quân huyện. Khi đó gửi một cái tin cho Báo cũng không phải đơn giản chỉ cần vài cái “lích chuột” như bây giờ. Có vài trăm chữ thôi nhưng cũng thật khó khăn, Ban Chính trị chưa có máy tính, phải viết ra giấy rồi mới nhờ văn thư đánh máy cho trang trọng. Sợ tin thất lạc, lại “lọ mọ” đi 60 cây số mang xuống Tòa soạn tận đường Lê Hồng Phong thị xã Phan Rang- Tháp Chàm để gửi trực tiếp cho chắc chắn. Thế rồi cái tin ấy cũng được đăng, được đọc, được anh em cán bộ, chiến sĩ cơ quan “đón nhận”, chúc mừng... chợt thấy vui vui. Thế rồi từ đó tôi bắt đầu tham gia viết tin, bài cho Báo Ninh Thuận, số lượng cứ tăng dần lên theo năm tháng, để rồi hôm nay “bỗng nhiên” trở thành “Cộng tác viên” của Báo khi nào không biết !

Thế rồi Báo Ninh Thuận tự bao giờ trở thành một nhu cầu, một món ăn tinh thần, một người bạn thân thiết không thể thiếu của tôi. Tôi như cảm nhận được từng nhịp đập, hơi thở của tờ báo, tình cảm chân thành, sự thân thiện, cởi mở của các anh, các chị trong Tòa soạn. Những câu, những chữ chỉnh sửa, biên tập, những lời góp ý, động viên của các anh, các chị làm cho tôi cảm thấy tự tin hơn khi cầm bút. Vì vậy tay bút của tôi cũng dần được nâng lên, nhiều bài tôi gửi đến được các anh, chị biên tập, sử dụng, động viên viết “có hồn”.

Ngoài việc “Cộng tác viên”, tham gia viết tin, bài phản ánh các hoạt động của lực lượng vũ trang, tôi còn là một độc giả trung thành của Báo. Đến bây giờ, đã thành thói quen, mỗi sáng trước giờ làm việc tôi vẫn thường vào NTO điểm qua một lượt, thường xuyên đón nhận mỗi tuần 4 số báo in cùng các ấn phẩm khác của Báo. Khi có điều kiện tôi vẫn mạnh dạn tham gia đóng góp ý kiến xây dựng để tờ báo mình yêu quý chất lượng ngày càng tốt hơn. Tôi luôn đặt niềm tin ở Báo Ninh Thuận, hy vọng Báo sẽ không ngừng đổi mới, nâng cao chất lượng hơn nữa, có thêm nhiều chuyên trang, chuyên mục, phản ánh toàn diện, đầy đủ, chính xác, kịp thời mọi hoạt động ở địa phương; xứng đáng là cơ quan ngôn luận của Đảng bộ, chính quyền và nhân dân Ninh Thuận.

Trong những ngày này, kỷ niệm ngày Báo chí cách mạng Việt Nam (21-6), tôi cũng cảm thấy một chút tự hào, vinh dự bởi trong sự trưởng thành, phát triển của Báo Ninh Thuận, trong niềm tin yêu của mọi thế hệ độc giả đối với tờ báo, có một phần đóng góp nhỏ bé của tôi; bởi một niềm vui giản dị và chân thành: Tôi là “Cộng tác viên” của Báo !